Dryft Camp – hòn đảo biệt lập ở Philippines, nơi thời gian trở nên quý giá hơn

By.

min read

Share

Thứ quý giá nhất của một chuyến đi là gì?

Với mình, đó là thời gian.

Bởi nếu chỉ cần một nơi để thư giãn, thì ở nhà cũng đủ. Nhưng có những khoảng thời gian, mình muốn nó đặc biệt hơn, đáng nhớ hơn — một mảnh ký ức riêng tư mà sau này, khi nghĩ lại, còn có cái để thương. Và với mình, những chuyến escape luôn mang màu sắc như vậy.

Dryft Camp là một trong những nơi mình thấy thật sự may mắn khi vô tình tìm được — một kiểu escape có chủ đích mà bản thân chưa từng lên kế hoạch. Một nơi không sóng điện thoại, không 4G, không cả wifi.

Nhưng chính ở đây, mình lại tìm được rất nhiều thứ. Mình ngủ đủ giấc, cơ thể thư giãn đúng nghĩa, tâm trí cũng nhẹ hơn bao giờ hết. Mình có một hòn đảo biệt lập, chỉ đón khách in-house nên gần như không có bóng dáng du khách lạ. Có một bãi biển xanh ngắt, trong veo, vẻ đẹp của biển cả nguyên sơ mà hiếm nơi nào còn giữ được. Không cần biết bơi, không cần lặn sâu — chỉ cần bước vài bước ra biển, cúi xuống là thấy cả một thế giới sống động: san hô, sao biển, đàn cá nhỏ, và cả Nemo nữa.

Ở Dryft, không có lịch trình dày đặc, không có những buổi sáng bị chuông báo thức kéo dậy để “đi kịp tour”. Mình dần rơi vào một nhịp sống chậm rãi đến lạ — nơi không có FOMO kiểu đô thị, chỉ có những khoảnh khắc khiến bạn thấy quý từng hơi thở.

Buổi trưa, trời đứng gió, mình nằm đọc sách dưới bóng dừa, tiếng sóng rì rào thay cho playlist quen thuộc. Chiều đến, mọi người lại lững thững dắt nhau ra bãi biển, không ai nói nhiều, chỉ lặng yên ngồi cạnh nhau — như thể ai cũng hiểu rằng sự hiện diện của người kia, lúc đó, là đủ đầy rồi.

Có hôm, mình ngồi ngắm hoàng hôn muộn đến tận khi trời tắt hẳn nắng, và nhận ra: đã lâu lắm rồi, mình mới có một buổi chiều mà không cần biết mấy giờ, không cần trả lời ai, không cần làm gì cho đúng. Chỉ cần ở đó thôi — thở, và sống.

Tối về ăn tối cùng nhau, và phải nói thật: bếp của Dryft nấu cực kỳ ngon. Mỗi bữa chính khoảng 600 peso — nhưng đáng giá. Vừa ngon, vừa lành, vừa ấm. Hai món tới giờ mình vẫn còn nhớ là Pork Kare Kare và Tuna Katsu — nếu bạn tới và may mắn gặp đúng hôm có món đó, thì no notes, cứ order theo mình đi.